Steve
có nhiệm vụ chuẩn bị một đề đơn giản cho kỳ thi lập trình. Steve có ý định sẽ
ra một đề không những rất dễ mà còn nhàm chán nữa: Cho danh sách các số nguyên
không âm, yêu cầu tính tổng của chúng.
Đúng
là không nên đùa với lửa. Sự nhàm chán của đề tác động vào ngay chính Steve khi
anh chuẩn bị dữ liệu. Anh phạm một sai lầm thô thiển – quên đưa các dấu cách giữa
các số. Steve nhanh chóng nhận ra sai lầm khi xem lại dữ liệu vào. Thay vì danh
sách có các số nguyên trong file thì chỉ chứa một xâu các ký tự số.
Steve
nảy ra ý nghĩa sửa lại đề thành một bài có nội dung hấp dẫn hơn và không tầm
thường: Tổng lớn nhất có thể nhận được là bao nhiêu nếu ta chia xâu này thành
các số không chứa các số 0 không có nghĩa và mỗi số có thể biểu diễn ở dạng 32 bít có dấu.
Dữ liệu: Vào
từ tệp văn bản PART.INP
+
Dòng đầu tiên chứa số nguyên T – số test (1≤T≤500)
+ Mỗi
dòng trong T dòng tiếp theo chứa một xâu các ký tự số độ dài không quá 200.
Kết quả: Đưa
ra tệp văn bản PART.OUT kết quả mỗi test đưa ra trên một dòng dưới dạng số
nguyên.
Ví dụ:
PART.INP
|
PART.OUT
|
8
6
123
2345346457567421363564564
6356413244123153456574254563325236
2353576857
235235
357588978089089
2456876895436346568
|
6
123
2671002524
2739216082
353576859
235235
978446677
978932301
|